Kijken vs Zien
Kijken :xem, nhìn và Zien: thấy. Đọc thì có có vẻ na ná nhau, tuy vậy nhưng nó lại mang nghĩa khác nhau. Việc hiểu ý nghĩa của nó ko những giúp cho chúng ta hiểu thêm về cách dùng từ trong câu, mà còn là cách sống nữa.
Người HL có câu nói thế này “Kijken doe je met je ogen, zien doe je met je hersenen” (Kijken bạn dùng con mắt, zien bạn dùng bộ não)
Kijken : nhìn, quan sát thế giới bên ngoài bằng con mắt thường
Zien: hiểu thế giới bên ngoài bằng con mắt bên trong, ví dụ, khi bạn nhắm mắt lại, tôi nói “trái táo”, bạn “thấy”/”biết” trái táo đó mặc dù không nhìn thấy nó
- Ik kijk TV en zie een interessante programma ( tôi xem TV và tôi thấy một chương trình hay) (hành động xem TV diễn ra trước, sau đó mới “thấy” một chương trình hay)
Kijken là hành động giúp bạn phân biệt và quan sát con người, sự vật. Bạn nhìn xa đến gần để tìm hiểu nó. Như vậy chúng ta cần sử dụng con mắt và ngôn ngữ. Từ vựng giúp giúp ta chuyển thể hình ảnh từ trong đầu ra để người khác hiểu và với đôi tay giúp chúng ta chuyển thể hình ảnh đó thành hình dạng. Chúng ta là những người tạo dựng hình ảnh, đặc biệt là ngôn ngữ hình ảnh, từ đó chúng ta xây dựng nên cái gọi là “thế giới quan” của ta, hay gọi là “sự thật” của ta.
Met kijken kun je mensen en dingen onderscheiden en waarnemen. Je kijkt vanaf een afstand om ze dichterbij te halen, om er meer van te weten. Daarbij gebruiken we onze ogen en onze taal. Met woorden maken we beelden in ons hoofd en met onze handen geven we die verder vorm. Want we zijn beeldenmakers en met beelden, vooral taalbeelden, creëren we onze werkelijkheid.
Zien thì hơi khác một chút, Khi bạn nhìn, thì không còn khoảng cách giữ “nhìn” và sự “đã nhìn”. Nó xảy ra ngay lập tức. Bạn không cần mắt hay ngôn ngữ. Bạn không nhìn thứ gì đó mà bạn là thứ bạn thấy. Chủ ngữ và vị nghĩ hoà lẫn vào nhau. Nơi đó không cần từ ngữ. Khoảnh khắc “zien” là khoảnh khắc “sáng lên”, nó cho ta trí tuệ không lời, tinh chất và sáng tạo để giúp chúng ta khám phá thế giới theo một góc nhìn khác.
Zien is iets anders. Wanneer je ziet, is er geen afstand tussen zien en het geziene. Dat gebeurt direct, onmiddellijk. Daar heb je geen ogen en geen taal voor nodig. Je kijkt niet naar iets, maar je bent wat je ziet. Subject en object liggen in elkaar versmolten. Daar zijn geen woorden voor. Momenten van zien geven een woordloze wijsheid die vitaal en creatief maakt en ons op een andere manier de wereld doet ontdekken.
Khi bạn tập trung lắng nghe người khác nói, bạn nhắm mắt lại để có thể hình dung vấn đề người kia đang nói là gì, hoặc bạn mở mắt nhưng thực sự không nhìn, mà bạn đang tập trung để “thấy” để hiểu điều người kia nói
- vd: Als je naar de maan kijkt zie je ook donkere stukken hoe kan dat? ( Khi bạn nhìn lên mặt trăng, bạn thấy những đốm màu đen, làm sao như thế được?) ( đầu tiên là sự nhìn (kijken) xảy ra, sau đó mới là sự “thấy”)
Chúng ta thấy gì đó từ thế giới bên ngoài và chúng ta nghĩ rằng ta thấy sự thật, nhưng mà thực sự ko phải vậy, chúng ta chỉ nhìn thấy sự phản ảnh cách suy nghĩ của chúng ta về sự vật đó thôi. Vì thế có vô cùng nhiều sự khác nhau trên thế giới. Tại sao? Vì chả có gì đúng cả.
Vd tôi nhìn vào cái đèn và nói “ồ nó thật đẹp”, nhưng người khác nhìn vào nói, “trời xấu hoắc “. Nên nhớ rằng “cái đèn” chỉ là “cái đèn” thôi, không nhiều hơn, không ít hơn. Tương tự như với bạn, bạn chính là bạn, có người cảm thấy bạn dễ thương, có người cảm thấy bạn thật khó chịu. Đơn giản là bạn làm những gì bạn làm thôi. Người khác nghĩ như thế nào là do quan điểm sống, môi trường xã hội xung quanh họ dẫn dắt, nó ko phản ảnh sự thật về bạn.
Wij zien iets van de buitenkant en denken wij dat wij de waarheid zien, maar wij zien de waarheid niet, wij zien alleen maar een reflective van de manier waarop tot bij mij in de binnenkant omgaat. Daarom hebben wij enorme mening verschil in de wereld. Waarom? Omdat die nooit kloppen.
Khi bạn bắt đầu nhìn “kijken” sự việc gì đó, lập tức trong bạn sẽ có những suy nghĩ theo kiểu định kiến về điều đó, nhưng bạn muốn “zien” sự thật, thì bạn “zien” từ bên trong.
Tất cả những giác quan của bạn “mắt, tai, mũi, lưỡi…” kết nối chặt chẽ với cái “tôi/ik”. Để thấy sự việc như là nó vốn dĩ như thế thì ta cần nhìn không phán xét. Thay vì để cho những suy nghĩ phán xét chạy rần rần thì bạn để nó lắng xuống và để cho lương tâm bạn trả lời. Điều này không thể xảy ra với những gì trong đầu bạn được, trong đó đầy những điều kiện, cách mà chúng ta giáo dưỡng, cách mà chúng ta được học, khi những thứ quan điểm đó lắng xuống thì bạn sẽ nhận được câu trả lời.
Leave a Reply